Chuyển đến nội dung chính

Cuộc điện thoại lúc 3h sáng làm chấn động thủ đô Đan Mạch Khoảng 3h sáng ngày 13/11/1953, tổng đài của đội phòng cháy chữa cháy thủ đô Copenhagen, Đan Mạch nhận được một cuộc điện thoại. Người lính cứu hỏa 22 tuổi tên là Erich đã tiếp nhận cuộc gọi: “Vâng, đây là đội phòng cháy chữa cháy”. Đầu dây bên kia không có ai trả lời nhưng Erich nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề. Không lâu sau đó, một giọng nói gấp gáp vang lên: “Cứu với, cứu tôi với… Tôi không đứng dậy được, tôi đang bị chảy máu”. “Đừng hoảng hốt, thưa bà”, Erich đáp lại, “Bà đang ở đâu, chúng tôi sẽ lập tức tới ngay?” “Tôi không biết nữa”. “Có phải bà đang ở nhà không?” “Vâng, tôi nghĩ là tôi đang ở nhà”. “Nhà bà ở đâu, đường nào vậy ạ?” “Tôi không biết, đầu tôi choáng quá, tôi đang bị chảy máu”. “Bà ít nhất cần nói cho tôi biết tên bà là gì?” “Tôi không nhớ, tôi nghĩ là tôi bị đập vào đầu”. “Xin đừng gác máy”. Erich vừa nói vừa nhấc chiếc điện thoại khác để gọi đến công ty, một người đàn ông lớn tuổi nghe máy. “Xin hãy giúp tôi tìm ra người đang sử dụng số điện thoại này, bà ấy đang gọi đến đội phòng cháy chữa cháy”. “Không, tôi không thể, tôi chỉ là bảo vệ gác đêm thôi, tôi không biết những việc này. Hơn nữa hôm nay là thứ bảy nên cũng không có ai ở đây cả”. Erich cúp máy và nghĩ ra một ý tưởng khác, anh hỏi người phụ nữ: “Làm cách nào mà bà có số điện thoại của đội phòng cháy chữa cháy ạ?” Người phụ nữ trả lời yếu ớt: “Số này đã được lưu trên điện thoại, lúc bị ngã tôi kéo điện thoại và nó đã gọi đến”. Erich nói tiếp: “Vậy bà nhìn xem trên điện thoại có số điện thoại của nhà bà hay không?” “Không có, không có dãy số nào khác, xin các anh hãy đến đây nhanh lên!”. Giọng người phụ nữ càng lúc càng yếu đi. Erich vội vàng hỏi: “Xin bà hãy nói cho tôi biết bà có thể nhìn thấy vật gì?” “Tôi… tôi nhìn thấy cửa sổ. Ngoài cửa sổ có đèn đường” Lúc này, Erich đã có một chút manh mối: Nhà của người phụ nữ hướng ra đường cái, hơn nữa chắc chắn ở lầu không cao, vì có thể nhìn thấy đèn đường. “Cửa sổ như thế nào, có phải hình vuông không ạ?” “Không, là hình chữ nhật”. Căn cứ và hình dạng cửa sổ, Erich đoán người phụ nữ có thể đang sống ở một khu nhà cổ. “Đèn nhà bà có bật không?” – Đây là câu hỏi cuối cùng của người lính cứu hỏa Erich. “Vâng, có bật”. Erich muốn hỏi thêm nhiều manh mối hơn nữa nhưng đầu bên kia đã không còn trả lời, điện thoại chưa bị cúp. Erich biết rằng phải lập tức hành động. Nhưng chỉ dựa vào những manh mối đó, anh có thể làm gì đây? Anh gọi cho đội trưởng, trình bày lại vụ việc. Vị đội trưởng nghe xong liền nói: “Không có cách nào cả, không thể tìm được người phụ nữ này…”. Erich nghe vậy nhưng vẫn không muốn bỏ cuộc. Nhiệm vụ hàng đầu của người lính cứu hỏa là “Cứu người”, anh đã được dạy như thế. Vào thời điểm này, Eric đã đưa ra một ý tưởng táo báo và không do dự bày tỏ suy nghĩ của mình với thủ trưởng. Đội trưởng nghe xong giật mình kinh ngạc: “Cậu làm như vậy thì dân chúng lại nghĩ là đang nổ ra một cuộc chiến tranh hạt nhân đấy”. “Tôi khẩn cầu ngài”, Erich nói, “Chúng ta phải mau chóng hành động, nếu bỏ qua cơ hội cứu người này, thì hết thảy đều phí công vô ích”. Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó đội trưởng nói: “Được, chúng ta hãy làm như vậy, tôi chạy qua ngay”. 10 phút sau, 20 chiếc xe cứu hỏa hú còi báo động inh ỏi trong thành phố, mỗi xe một khu vực, chạy khắp các nẻo đường. Tiếp theo, Erich cẩn thận lắng nghe đầu dây bên phía người phụ nữ, anh vẫn nghe thấy tiếng thở dốc của bà. Sau đó, vị đội trưởng hỏi anh đã nghe thấy tiếng còi xe cứu hỏa chưa? “Tôi đã nghe thấy”, Erich trả lời. Vị đội trưởng ra lệnh: “Xe số 2, tắt còi báo động”.Lần này Erich trả lời: “Tôi vẫn còn nghe thấy tiếng còi xe”. Cho đến chiếc xe thứ 12, Erich hô lên: “Tôi không nghe thấy nữa rồi”. “Xe số 12, mở còi báo động”. “Tôi đã nghe thấy tiếng còi xe, nhưng càng chạy càng xa”. “Xe số 12, quay đầu lại” – đội trưởng ra lệnh. Ngay sau đó, Erich reo lên: “Đang tới gần rồi, âm thanh nghe ngày càng chói tai, chắc hẳn sắp tới con đường phía nhà người phụ nữ rồi”. Vị đội trưởng hỏi: “Xe số 12, các bạn có nhìn thấy một cột đèn đường không?” “Có hơn trăm đèn đường, mọi người đang ngó ra cửa sổ xem xảy ra chuyện gì”. “Hãy dùng loa”, vị đội trưởng ra lệnh. Erich nghe thấy tiếng loa: “Thưa quý ông quý bà, chúng tôi đang tìm kiếm một người phụ nữ đang trong tình trạng nguy kịch, chúng tôi chỉ biết bà ấy đang ở trong một căn nhà có đèn sáng, vậy nên mong các vị hãy tắt đèn nhà mình đi”. Sau khi nghe hiệu lệnh, người dân lập tức tắt hết đèn. Chỉ trong chốc lát, tất cả căn nhà đều tối, chỉ trừ một cửa sổ… Không lâu sau đó, Erich nghe thấy tiếng nhân viên cứu hỏa đi vào trong phòng, một người nói qua bộ đàm: “Người phụ nữ này đã mất ý thức, nhưng mạch vẫn đập. Chúng tôi lập tức đưa bà ấy đến bệnh viện, tôi tin rằng sẽ cứu được bà ấy”. Helen Thornda – đây là tên của người phụ nữ đã được cứu sống. Bà tỉnh lại và hồi phục trí nhớ của mình vài tuần sau đó. Sự kiên trì nỗ lực của người lính cứu hỏa trẻ tuổi Erich đã cứu sống được một sinh mạng. Sự việc này đã chứng minh một vấn đề: “Nếu bạn thực sự muốn làm một điều gì đó, bạn nhất định sẽ tìm ra cách. Ngược lại, nếu bạn muốn từ bỏ một điều gì đó, bạn sẽ tìm ra rất nhiều lý do để thuyết phục mình. Làm hay không là do bạn lựa chọn!” Đây là Câu Chuyện Tổng Thống Đào Minh Quân đã kể trong phòng FCC. Là bài học cho tất cả những lãnh đạo tương lai của chúng ta. Www.vnch3.com #tcdy #vnch3 #qrcodevnch


via Facebook https://www.facebook.com/photo.php?fbid=292151598329919&set=a.226819148196498&type=3

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TUYÊN BỐ PHẢI GIẢI THỂ NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN TẠI VỊÊT NAM Ngày 27.01.2019 Kính thưa toàn dân Việt Nam! Nhà cầm quyền của một quốc gia có thể được hình thành bằng nhiều phương pháp, bằng nhiều thủ đoạn. Nhưng muốn trở thành một Chính Quyền của Dân thì điều kiện ắt có và đủ là nhà cầm quyền đó phải do người dân của quốc gia đó bầu ra cho mỗi nhiệm kỳ (khoảng thời gian do hiến pháp quy định để thực thi nhiệm vụ được giao phó) bằng lá phiếu của người dân qua một cuộc phổ thông đầu phiếu tự do và công bằng. ĐÓ LÀ BẦU CỬ. Trong trường hợp một nhà cầm quyền được thành lập để điều hành quốc gia, nhưng do điều kiện đất nước chưa thuận lợi để có thể tổ chức bầu cử thì ít nhất sau đó, nhà cầm quyền này phải được sự chuẩn thuận của đại đa số người dân của quốc gia đó, qua một cuộc trưng cầu dân ý trong tinh thần tự do và tự nguyện. Không có gì rỏ ràng và dể hiểu hơn về tính chính danh của Chính Quyền của Dân bằng câu nói ngắn gọn sau đây: “Sự chính danh của một chính phủ là phiếu bầu của Dân, chứ không phải là súng đạn”. Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời (CPQGVNLT) tuy đang lưu vong tại đất nước Hoa Kỳ. Nhưng đã được sự chuẩn thuận của người dân Việt Nam Trưng Cầu Dân Ý với số phiếu trên 4 triệu trong tinh thần tự do và tự nguyện, được coi là một chính phủ có chính danh và hợp pháp duy nhất của Việt Nam hiện nay. Ngược lại, nhà cầm quyền tại miền Bắc Việt Nam trước đây với danh xưng “Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” (1945 - 1975) và hiện nay là “Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” (1975 - nay) đều do đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) dựng ra bằng bạo lực cướp chính quyền năm 1945 và chiến tranh cưỡng đoạt miền Nam Việt Nam năm 1975. Hai nhà cầm quyền này đều chưa được người dân Việt Nam chuẩn thuận bằng lá phiếu của mình qua bầu cử, hoặc được người dân ủng hộ qua cuộc Trưng Cầu Dân Ý trong suốt gần 74 năm qua (1945 - 2019). Cả 2 nhà cầm quyền tại miền Bắc Việt Nam trước đây (1945 - 1975) và hôm nay (1975 - nay) đều theo chủ nghĩa cộng sản, trung thành với tư tưởng Mác-Lê-Mao-Hồ, áp dụng đường lối độc tài, độc tôn để cai trị nhân dân Việt Nam. Tư tưởng, đường lối này hoàn toàn dị biệt đối với tư tưởng, bản chất của đại đa số (92%) người Việt Nam không chấp nhận tư tưởng của Karl Heinrich Marx (Mác), Vladimir Ilich Lenin (Lê), Mao Trạch Đông (Mao) và Hồ Chí Minh (Hồ). Và đại đa số nhân dân Việt Nam chưa bao giờ chấp nhận chủ nghĩa cộng sản. Đó là lý do tại sao trong hơn 73 năm qua đảng CSVN không dám để nhân dân Việt Nam được tự do lựa chọn chính quyền cho mình qua một cuộc BẦU CỬ phổ thông đầu phiếu, hoặc ít nhất là TRƯNG CẦU DÂN Ý để người dân nói lên tiếng nói của mình là chuẩn thuận hay không chuẩn thuận hai nhà cầm quyền do CSVN tạo ra. Hai cơ quan được gọi là quyền lực nhân dân của hai nhà cầm quyền này là Quốc Hội ở trung ương và Hội Đồng Nhân Dân ở địa phương, được đảng cộng sản dựng ra bằng chiêu bài dân chủ trá hình “đảng cử dân bầu”, qua sự sàng lọc bất chính và phi pháp của tổ chức “Mặt Trận Tổ Quốc”, là cánh tay nối dài của đảng cộng sản VN nên không có một công dân Việt Nam chân chính nào có thể trở thành ứng cử viên của Quốc Hội tại trung ương và Hội Đồng Nhân Dân ở địa phương, nếu không phải là đảng viên, đoàn viên, ủng hộ viên, cảm tình viên của đảng cộng sản VN. Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ có được quyền tự do ứng cử và chưa bao giờ có cơ hội lựa chọn người đại diện thật sự của mình để bầu vào hai cơ quan dân cử nêu trên! Dân số hiện tại của Việt Nam là 97,128,650 trong đó có 4 triệu 5 trăm ngàn là đảng viên đảng CSVN. Số còn lại trên 93 triệu người không theo chủ nghĩa cộng sản, không phải là đảng viên đảng CSVN. Nhưng dù chỉ chiếm khoảng 4% trên tổng số dân Việt Nam, nhưng đảng viên của đảng CSVN lại nắm toàn bộ quyền hành từ trung ương đến địa phương. Từ chủ tịch nước đến chủ tịch tỉnh, quận, huyện, xã, phường, khóm, của cái gọi là “nhà nước” Việt Nam này đã cầm quyền hơn 7 thập niên qua (1945 - 2018 ). Số còn lại hơn 93% nhân dân đã bị loại ra khỏi trung tâm quyền lực cai trị để trở thành công cụ phục vụ cho chế độ dưới cái mỹ từ "làm chủ". Xét về nguồn gốc, tư tưởng, cơ cấu tổ chức cũng như thành phần nhân sự, là những yếu tố quyết định bản chất nhà cầm quyền của một quốc gia, chúng ta có thể kết luận mà không sợ sai lầm rằng: Nhà cầm quyền tại miền Bắc nước Việt Nam (1945 - 1975) và nhà cầm quyền tại Việt Nam hiện nay (1975 - 2018) chỉ là sản phẩm do đảng CSVN lập ra để quản lý đất nước và cai trị nhân dân Việt Nam, chứ không phải để phục vụ cho Dân. Hai nhà cầm quyền này hoàn toàn không liên can, dính líu gì đến tuyệt đại đa số người dân Việt Nam và chưa hề phục vụ cho quyền lợi của người dân Việt Nam. Do đó, họ không phải và cũng không thể được gọi là “Chính Quyền Nhân Dân”. Gọi hai nhà cầm quyền này là “Chính Quyền Nhân Dân” sẽ mang tội tiếm danh, lừa đảo đối với lịch sử và nhân dân Việt Nam. Vì nhà cầm quyền tại Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên các bộ phận, cơ quan trong cơ cấu tổ chức của nhà cầm quyền này không thể dùng hai từ “Nhân Dân” để khoác lên cho mình. Ví dụ như: Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Viện Kiểm Soát Nhân Dân, Toà Án Nhân Dân... Trong trường hợp các bộ phận, cơ quan này là của đảng CSVN, đặt quyền lợi của đảng và của đảng viên trên hết và trước hết, thì việc kèm theo hai chữ “Nhân Dân” với danh xưng của mình sẽ mang tội tiếm danh, lừa đảo đối với lịch sử và đồng bào Việt Nam. Vì nhà cầm quyền CS tại Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên người dân Việt Nam có quyền không tuân theo, không cần chấp hành những quy định trong cái gọi là “hiến pháp”, “pháp luật” và những chủ trương, đường lối, chính sách do nhà cầm quyền này đưa ra. Vì nhà cầm quyền tại Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên không thể quy chụp bất cứ người dân Việt Nam nào vào tội danh: "Có hành động chống phá hoặc âm mưu lật đổ Chính Quyền Nhân Dân". Bởi vì trong suốt gần 74 năm qua, từ năm 1945 đến hôm nay là năm 2019 nước Việt Nam không hề có “Chính Quyền Nhân Dân”. Vì nhà cầm quyền Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên mọi hiệp ước, hiệp định, mọi văn bản liên quan đến lãnh thổ, lãnh hải, chủ quyền quốc gia do nhà cầm quyền này ký kết với các quốc gia trên thế giới đều không có giá trị với nhân dân Việt Nam. Và nếu xét thấy nội dung của các hiệp ước, hiệp định, các văn bản đó chống lại đất nước và con người, làm thiệt hại vật chất và tinh thần của người dân Việt Nam, thì nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam hôm nay đã phạm tội với đồng bào Việt Nam. Vì nhà cầm quyền tại Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên đồng bào Việt Nam không có trách nhiệm với những hành động sai trái, vi phạm của nhà cầm quyền này đối với cộng đồng các quốc gia trên thế giới, với tổ chức Liên Hiệp Quốc và các hội đoàn liên quốc gia trên toàn cầu, kể cả việc phải trả những món nợ do cái gọi là “Nhà cầm quyền nhân dân” này vay mượn. Nhà cầm quyền tại Việt Nam hôm nay không phải là Chính Quyền Nhân Dân nên việc BẦU CỬ hay TRƯNG CẦU DÂN Ý để xóa bỏ nhà cầm quyền này hầu xây dựng một nhà cầm quyền đúng danh nghĩa là “Chính Quyền Nhân Dân” để vì Dân, phục vụ cho Dân, lo cho nhân dân là việc tối cần thiết. Tuy nhiên như đã đề cập, vì nhà cầm quyền tại Việt Nam hiện nay do đảng CSVN cầm đầu, vẫn trung thành với chủ nghĩa Mác-Lê-Mao-Hồ, vẫn áp dụng đường lối độc tài, độc tôn, độc ác và dã man để cai trị, đàn áp nhân dân Việt Nam. Sau lưng đảng CSVN còn có Trung Cộng kết hợp thành một hệ thống sắt máu để thực hiện mật nghị Thành Đô, mong biến Việt Nam thành một quận lỵ của Tầu. Chúng sẳn sàng trấn áp, ra tay trừ khử mọi lực lượng và mọi cá nhân yêu nước, bất đồng tư tưởng, muốn tranh đấu lấy lại chủ quyền đất nước cho nhân dân. Do đó, không thể tổ chức bầu cử hay Trưng Cầu Dân Ý công khai để giải thể chế độ tà quyền CSVN. May mắn thay, vị lãnh đạo sáng lập Phong Trào Tân Dân Chủ, ông ĐÀO MINH QUÂN và những nhà ái quốc chân chính đã tiên liệu trước tình hình này, nên cùng ba thế hệ Việt Nam thành lập được CHÍNH PHỦ QUỐC GIA VIỆT NAM LÂM THỜI (CPQGVNLT) ngày 21.10.1990. Sau khi Chủ Tịch lập Phong Trào Tân Dân Chủ được bầu làm Thủ Tướng ngày 16.02.1991, Ông đã tranh đấu thành công, được Hoa Kỳ và Liên Hiệp 27 quốc gia tại Âu Châu giúp đỡ, gửi công hàm thừa nhận sự hiện diện của CHÍNH PHỦ QUỐC GIA VIỆT NAM LÂM THỜI tại Hoa Kỳ. Vì vậy, tuy Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời đang lưu vong tại đất nước Hoa Kỳ. Nhưng được quốc tế thừa nhận và qua sự chuẩn thuận của người Việt Nam trên khắp thế giới, bằng phương pháp Trưng Cầu Dân Ý, trong tinh thần tự do và tự nguyện, đã đạt được số phiếu trên 4 triệu, đương nhiên trở thành CHÍNH QUYỀN NHÂN DÂN. Do đó, CPQGVNLT được coi là một chính phủ có chính danh và hợp pháp duy nhất của Việt Nam hiện nay. Chính Phủ này đang thiết lập chế độ ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA với vị Lãnh Đạo là Ông ĐÀO MINH QUÂN do dân bầu và đã tuyên thệ nhận trọng nhiệm TỔNG THỐNG vào ngày 11.11.2018 vừa qua. Chỉ cần người dân tiếp tục TCDY hầu đạt được trên 5 triệu phiếu, để Hoa Kỳ và Quốc Tế có lý do chính đáng giúp chúng ta giải thể đảng CSVN, truất phế bọn cầm quyền Nguyễn Phú Trọng KHÔNG DO DÂN BẦU LÊN, mà không cần đỗ máu như trường hợp Venezuela. Đây là yêu cầu khẩn thiết nhất, là trách nhiệm và là bổn phận của mọi người dân Việt Nam trong giai đoạn đen tối này của lịch sử, nếu muốn thoát họa diệt vong, không bị Trung Cộng Hán hóa. Chỉ có giải pháp TCDY là dân chủ, tiện lợi, nhanh chóng, an toàn, ôn hòa, được Hoa Kỳ và quốc tế chấp nhận. Sau khi đạt hiệu qủa TCDY, chúng ta sẽ xây dựng chế độ Đệ Tam VNCH. Không cần phải bạo loạn, gây tang thương, hận thù, mà có thể giải cứu được đất nước thoát họa diệt vong. Hiện nay, với đội ngũ tình nguyện viên tham gia lên tới trên 15 ngàn người. Tuy chưa đủ để hoàn tất mọi công việc của một Nội Các. Nhưng tất cả qúy vị giới chức, Đại Biểu, Thành Viên trong CPQGVNLT đều tình nguyện và sẳn sàng để chuyển đổi mục đích LẤY LẠI ĐẤT TỔ – KHÔNG LÀM KHỔ DÂN thành hiện thực là XÂY DỰNG ĐẤT NƯỚC – PHỤC VỤ TOÀN DÂN. BỘ TƯ LỆNH CHIẾN LƯỢC TOÀN QUỐC/CPQGVNLT Ghi chú: Dựa theo bài viết của Lê Dủ Chân.

via Facebook https://www.facebook.com/photo.php?fbid=321727222039023&set=a.226819148196498&type=3

Hồ Chí Minh: 1 tên Tầu C̣ông gỉa ḍang người Vịêt Nam, lý lịch không rõ thì làm sao mà UNESCO vinh danh cho đựơc?

Bùi Tín – Ai đã ‘Núp’ dưới cái tên Trần Dân Tiên ?Posted on Tháng Hai 19, 2013i VÀI CHUYỆN ĐÃ RÕ VỀ ÔNG HỒ GHI CHÚ: Tên Tầu Cộng giả dạng Việt nam để bán nước, hại dân, lý lịch không rõ ràng như Hồ Chí Minh thì làm sao m… http://www.chinhphuquocgia.com/227609392 Rigan Bill https://vnch3.wordpress.com/2019/06/18/ho-chi-minh-1-ten-tau-c%cc%a3ong-gi%cc%89a-d%cc%a3ang-nguoi-vi%cc%a3et-nam-ly-li%cc%a3ch-khong-ro%cc%83-thi-lam-sao-ma-unesco-vinh-danh-cho-du%cc%a3oc-9/

DƯỚI LÁ CỜ PHÚC KIẾN Dưới lá cờ phúc kiến , bộ đội trung cộng đã có mặt ở những nơi hiểm yếu nhất trên lãnh thổ Việt nam những nơi mà người dân không được phép lai vãng , không kể biển và đảo đã bị cướp công khai trước mắt mọi người , thế mà bọn súc vật còn hoan hỉ đổi luôn sắc phục cho phù hợp với kẻ chiếm đóng . điều đó có gì lạ ? lá cờ tỉnh Phúc kiến còn được ban cho đem về dùng , thì chuyện sinh bắc tử nam của các cán binh bắc việt chỉ là chuyện nhỏ vì bị lừa gạt cũng có , vì lo sợ phiếu tem gạo của gia đình bị cắt mất cũng có , buộc lòng phải lén lút vào Nam để rồi chết phơi thây trên các chiến trường , chết bao nhiêu thì chết phải cướp miền Nam cho bằng được theo lệnh của quan thầy trung cộng đã ban ra . Trâng tráo , hiểm độc , tàn bạo , vô liêm sỉ ... lộ dần lộ dần sau ngày bọn súc vật cướp được miền Nam cho đến nay thì càng rõ nét ,bao nhiêu cái hay , nhân đức của người thì cướp về mình , bao nhiêu cái ác , tàn bạo của mình thì gán cho người . Sau hơn 43 năm dưới ách thống trị của bọn súc vật , bọn súc vật đối xử với người dân như là một thứ nô lệ , biến người dân trở nên nghèo nàn , u mê , bạc nhược , xem đất nước này là của riêng bọn súc vật , tình nguyện dâng nộp cho quan thầy trung cộng . Bài học của Saddam hussein chiếm Kuwait vẫn còn ngay trước mặt , nhưng bọn súc vật phương bắc với dã tâm bành trướng vốn có từ ngàn xưa , ỷ mình là nước lớn với chút ít thành tựu về kinh tế nhờ sự nâng đỡ của Hoa kỳ mà ngông nghêng xấc xược hiếp đáp các nước nhỏ , sáp nhập biển đông thành một tỉnh của bọn chúng trong đó có cả Việt nam , coi thường phán quyết của toà án quốc tế , thì chuyện gì đến sẽ đến , chắc chắn chiến tranh sẽ xảy ra , bãi chiến trường sẽ là Việt nam , quê hương của chúng ta , bọn súc vật lòn cúi phương nam coi dân tộc ta như là một thứ nô lệ để ăn trên đầu ngồi trên cổ , dân ta dù có chết bao nhiêu thì chết nào có sá gì ? Đã coi dân ta như là một thứ nô lệ và đất nước này là của bọn súc vật cướp được , cho dù trước đây chúng đánh phá miền nam kịch liệt thế nào thì cũng chỉ là chúng đánh cho trung cộng , thì ngày nay cũng vậy có khác gì ? chỉ tội cho dân Việt , đau đớn thay dưới lá cờ phúc kiến . Tìm trên Google.com từ khóa Quét QRCODE VNCH bạn sẽ biết cách giải thể Cộng Sản mà không tốn giọt máu nào, đơn giản chỉ mất 5 phút Trưng Cầu Dân Ý Website CPQGVNLT : www.chinhphuquocgia.com Website Trưng Cầu Dân Ý : www.tcdy.us www.tcdy.info www.tcdy.world www.cpqgvnlt.com www.cpqgvnlttcdy.com Website Hậu Duệ Đệ Tam VNCH. www.vnch3.com Youtube Tiếng Nói Quốc Nội : https://www.youtube.com/channel/UC5kx8kVRVn3nH-sJApBr8mw Fanpage : Tiếng Nói Quốc Nội https://www.facebook.com/Ti%E1%BA%BFng-N%C3%B3i-Qu%E1%BB%91c-N%E1%BB%99i-2662399710455380/ Chia sẽ, để ủng hộ kênh ngày một phát triển. #tcdy #vnch3 #qrcodevnch #tiengnoiquocnoi

Bản Tin VNCH https://www.facebook.com/tinVNCH/photos/a.2239585602979294/2397075770563609/?type=3